Vừa đọc bài review truyện Bến Xe của tác giả Couyen2711 quá hay và chi tiết nên muốn share để mọi người tham khảo và nếu yêu thích thì đọc truyện ngay nha.
Khi đọc Bến xe - Thương Thái Vi tôi thật sự không kìm lòng được mà rơi nước mắt. Gấp quyển sách lại, tâm trạng tôi vẫn chưa hết bồi hồi, dường như tôi vẫn đang lạc vào câu chuyện tình yêu thấm đẫm nước mắt cặp đôi Liễu Địch và Chương Ngọc.
Tôi vốn đã đọc qua rất nhiều bộ truyện , nhưng “Bến xe” là tác phẩm tuyệt vời nhất mà tôi từng đọc, theo cảm nhận của bản thân tôi. Đây không còn đơn giản là 1 tác phẩm thuộc thể loại ngôn tình buồn mà dường như nó đã trở thành một tác phẩm văn học thật sự. Tên tác phẩm “bến xe” một cái tên giản dị, gần gũi và quen thuộc, lần đầu tiên nghe đến tôi cảm giác đây là một câu chuyện đẹp đẽ, nhẹ nhàng, mang dư vị của thanh xuân. Nhưng đâu ai ngờ được tác phẩm ấy lại đau đớn và ám ảnh đến như vậy.
Câu chuyện xoay quanh hai nhân vật chính là cô học trò nhỏ Liễu Địch và người thầy giáo khiếm thị Chương Ngọc.
Là một người thầy đẹp, cái mà tôi nói ở đây không chỉ là vẻ đẹp bên ngoài mà là vẻ đẹp trong nhân cách, trong tâm hồn.Thầy đẹp hơn bất kì ai, thầy hoàn mỹ hơn bất kì ai và tình yêu của thầy cũng thuần khiết, cao cả và mãnh liệt hơn bất kì ai. Bởi vì thầy quá đẹp, quá hoàn hảo nên đã khiến cho số phận ganh ghét.
Liệu bạn sẽ cảm thấy thế nào khi đột nhiên một ngày bạn tỉnh giấc và chợt nhận ra đôi mắt của mình đã không còn nữa. Đôi mắt giúp cho bạn nhận biết màu sắc và ánh sáng đã không còn nữa, bao quanh bạn giờ chỉ còn lại một màu đen tối. Chắc chắn sẽ vô cùng hụt hẫng và đau đớn. Thầy Chương đã phải trải qua nỗi đáng sợ ấy khi chỉ mới hai mấy tuổi cái tuổi còn quá trẻ. Trong khi những chàng trai cùng lứa đang tràn đầy nhiệt huyết, vui vẻ tận hưởng cuộc sống thì thầy Chương phải đối mặt với sự u tối.
Tuy nhiên thầy lại không vì vậy mà khuất phục số phận. Thầy học cách chấp nhận hiện thực và vượt qua hiện thực khốc liệt ấy. Và rồi thầy trở thành thầy giáo điều mà mọi người không ai có thể ngờ được.
Học vị của thầy có thể thấp, nhưng kiến thức của thầy lại cao rộng đến mức khiến người khác đố kị; Đôi mắt thầy có thể không nhìn thấy gì, nhưng cửa sổ tâm hồn của thầy lại rực sáng đầy sức sống; Con người thầy có thể lạnh lùng, nhưng trái tim thầy lại ấm áp đến mức có thể sưởi ấm cho cả một không gian rộng lớn; Cuộc sống của thầy có thể nghèo túng, nhưng nhân cách của thầy lại cao cả như bầu trời bao la; Và với người được xem là không có quyền yêu và được yêu như thầy, thì tình yêu từ trái tim lại to lớn như biển rộng không có giới hạn.
Có lẽ cuộc đời thầy sẽ mãi tăm tối như vậy nếu không có xuất hiện của cô học trò nhỏ tài hoa Liễu Địch. Cô là người đã đem ánh sáng và niềm vui trở lại trong cuộc đời thầy, thứ mà thầy đã đánh rơi và tưởng chừng như không bao giờ có thể lấy lại.
“Người sống cô độc đến mức nào, từ nơi sâu thẳm trong nội tâm cũng đều có khát vọng giao tiếp với người khác, được mọi người biết đến.”
Liễu Địch một cô học trò tài hoa. Tôi đã từng đọc qua rất nhiều tác phẩm nhưng Liễu Địch là nữ nhân vật khiến tôi yêu mến và khâm phục nhất. Cô thông minh, cô nhân ái. Lúc ban đầu cô giúp thầy Chương vì lòng tốt và sự kính trọng nhưng về sau cô càng trở nên khâm phục và quý mến thầy. Dần dần tình cảm ấy phát triển thành tình yêu.
Tình yêu đầu đời của cô, tuy là tình cảm cấm kỵ nhưng tình cảm ấy lại ngây ngô và tinh khiết vô cùng. Nhưng miệng lưỡi thế gian lại không chấp nhận điều đó. Với 1 cô gái chỉ hơn 18 tuổi cô còn quá nhỏ để đối mặt với tình yêu, với cuộc sống và với sự tàn nhẫn của dư luận. Tuy nhiên cô lại kiên định đến mức khẳng định cô chỉ yêu và yêu một người. Cô chấp nhận cùng thầy đối mặt với tất cả, Cô chấp nhận dù cho sau này cuộc sống có khó khăn ra sao cô vẫn quyết được ở bên người mình yêu.
Tuy nhiên vận mệnh quá trớ trêu, thầy Chương biết một người khiếm thị như thầy không xứng với cô, thấy biết sự tàn nhẫn của dư luận, thầy không muốn hủy hoại tương lai tươi sáng của cô, đem cuộc đời đầy hứa hẹn của cô vùi vào bóng tối cùng với thầy, vì tình yêu của mình dành cho Liễu Địch thầy đã lựa chọn cái chết….
Khi đọc đến đoạn thầy Chương mất, tôi thật sự không thể típ tục kìm nén được nước mắt. Với cách hành văn đặc sắc, ngôn ngữ sinh động, Thương Thái Vi đã bộc lộ được hết nỗi đau đớn dằn vặt của Liễu Địch trước cái chết của thầy Chương, cho tôi cảm nhận được rõ tình yêu mãnh liệt mà thầy Chương dành cho Liễu Địch. Khiến tôi như hòa làm một thể cùng nhân vật, khiến cho tôi cũng cảm nhận được nỗi đau đớn như xé tâm can ấy.
Tôi cảm thấy tình yêu không có lỗi, tình cảm của thầy Chương và Liễu Địch lại càng không có lỗi. Chỉ vì thầy không có một đôi mắt sáng nên bị cả thế giới cô lập, chỉ vì tình yêu của họ là tình yêu thầy trò nên bị cả thế giới khinh khi. Để rồi dẫn đến cái chết của thầy Chương. Cái chết thật thần kì như thầy Chương từng nói, chỉ khi con người ta chết đi thì mới có thể trở nên trong sạch.
Đọc xong tác phẩm trong người tôi dâng lên một cảm giác tiếc nuối, không cam tâm. Thầy Chương còn quá trẻ, tình yêu của thầy và cô học trò nhỏ vừa chớm nở đã uá tàn. Quá đau đớn quá dằn vặt. Tình yêu của thầy Chương Ngọc dành cho Liễu Địch quá cao cả và bao la, tình yêu của thầy quá thiêng liêng và rộng lớn. Tôi thích cách yêu của thầy, thầy yêu lặng lẽ, thầy yêu âm thầm nhưng đó lại là tình yêu mãnh liệt.
Phải chăng vận mệnh của những người đa tài như thầy đều bi ai đến thế. Tuy nhiên đây cũng không hẳn là một kết thúc buồn, thầy Chương yêu biển phải chăng khi thầy mất đi không phải là nỗi đau mà thầy sẽ được hòa mình vào biển cả, nơi thầy luôn khao khát đến một lần nữa. Còn đối với Liễu Địch một cuộc sống mới sẽ bắt đầu và đối với cô, thầy vẫn luôn sống mãi trong tim.
Đọc xong bài review bạn có cảm thấy khâm phục tình yêu của cặp đôi Liễu Địch và Chương Ngọc không? Liệu bạn cảm thấy, trên thực tế, trong cuộc sống này liệu có tình yêu sâu sắc đến mức nguyện hi sinh bản thân mình, thậm chí là mạng sống mình vì đối phương không? Tôi tin là có, chỉ là bạn chưa tìm được người đó thôi. Rất khó để chúng ta có thể tìm được người mà ta yêu đến nguyện ý hi sinh mạng sống mình vì đối phương. Chúc các bạn có thể tìm được người bạn thật sự yêu cả cuộc đời và cũng chúc cho những người yêu và sẵn sàng trả giá, đánh đổi, hy sinh như thầy Chương Ngọc có một cái kết vui vẻ.
Đồng thời tôi muốn gửi lời cảm ơn tác giả Thương Thái Vi. Tôi thật yêu thích tác phẩm “Bến xe” của cô và tôi vô cùng khâm phục tài của cô, khâm phục lời hoa mỹ, sâu sắc của cô. Cảm ơn cô vì đã dành tặng cho tất cả độc giả chúng tôi một tác phẩm tuyệt vời như vậy.
Đọc truyện này tại đây: https://waka.vn/ben-xe-thuong-thai-vi-bbvKxW.html
Hỗ trợ
Công ty Cổ phần Sách điện tử Waka - Tầng 6, tháp văn phòng quốc tế Hòa Bình, số 106, đường
Hoàng Quốc Việt, phường Nghĩa Đô, Quận Cầu Giấy, thành phố Hà Nội, Việt Nam.
ĐKKD số 0108796796 do SKHĐT TP Hà Nội cấp ngày 24/06/2019
Giấy xác nhận Đăng ký hoạt
động phát hành xuất bản phẩm điện tử số 8132/XN-CXBIPH do Cục Xuất bản, In và Phát hành cấp
ngày 31/12/2019
Giấy chứng nhận Đăng ký cung cấp dịch vụ nội dung thông tin trên mạng Viễn thông di động số
19/GCN-DĐ do Cục Phát thanh, truyền hình và thông tin điện tử ký ngày 11/03/2020
Số VPGD: 024.73086566 | Số CSKH: 1900545482 nhánh 5 | Hotline: 0877736289