Trong lịch sử Không quân Việt Nam, phi công Nguyễn Văn Bảy luôn được nhắc đến với lòng ngưỡng mộ và sự kính trọng sâu sắc. Ông không chỉ là một trong những phi công huyền thoại của Không quân nhân dân Việt Nam với chiến tích bắn rơi 7 máy bay Mỹ, mà còn là tấm gương về sự khiêm nhường, giản dị và tận hiến. Dưới đây là 7 sự thật ít người biết nhưng đầy thú vị về người anh hùng dân tộc này.
Nghe đến Nguyễn Văn Bảy, nhiều người lầm tưởng “Bảy” là thứ tự con trong gia đình – một cái tên thường thấy ở miền Nam. Nhưng trên thực tế, đây không phải là tên thật của ông. Tên khai sinh của ông là Nguyễn Văn Hoa, sinh năm 1936 tại huyện Lai Vung, tỉnh Sa Đéc (nay là tỉnh Đồng Tháp).
Cái tên “Bảy” được ông đổi lại sau này, vì lý do khá buồn cười, “mọi người trêu chọc tên Hoa giống tên con gái”. Và cũng thật kỳ lạ, chính cái tên mới này lại gắn liền với hàng loạt dấu ấn mang con số 7 – như một sự an bài của số phận.
Trong giai đoạn 1966–1968, phi công Nguyễn Văn Bảy lái tiêm kích MiG-17, tham gia hơn 100 trận không chiến và trực tiếp bắn rơi 7 máy bay Mỹ, bao gồm: F-105 Thunderchief, F-4 Phantom và RF-101 Voodoo – những loại máy bay hiện đại, có tốc độ siêu âm, được Mỹ sử dụng rộng rãi trong các chiến dịch không kích miền Bắc.
Phi công Nguyễn Văn Bảy ghi dấu những chiến công hiển hách trong chiến tranh Việt Nam.
Điều đáng kinh ngạc là chiếc MiG-17 mà ông điều khiển đã lỗi thời, không có radar điều khiển hỏa lực, chỉ trang bị pháo, tốc độ chậm hơn nhiều so với máy bay Mỹ. Thế nhưng, bằng kỹ năng xuất sắc, khả năng thao lược linh hoạt và kinh nghiệm thực chiến dày dặn, ông đã tận dụng điểm mạnh của MiG-17 – như khả năng xoay vòng nhanh, bay thấp tránh radar – để tiếp cận đối phương ở cự ly gần và bất ngờ tung đòn chí mạng.
Phi công Nguyễn Văn Bảy thường áp dụng lối đánh “luồn sâu – đánh gần – rút nhanh”, đối đầu trực diện với đội hình máy bay Mỹ đông hơn, hiện đại hơn mà không hề nao núng. Có lần, ông cùng 3 đồng đội điều khiển 4 chiếc MiG-17 đã dám tấn công vào đội hình hơn 20 chiếc F-4 và F-105, bắn rơi một chiếc rồi rút lui an toàn.
Chính phong cách chiến đấu dũng cảm, khôn ngoan và đầy bản lĩnh ấy đã khiến nhiều phi công Mỹ kỳ cựu phải dè chừng, thậm chí có người từng bị ông bắn hạ đã gọi ông là “một đối thủ đáng nể, không dễ đối phó”.
Với những chiến công xuất sắc trên bầu trời miền Bắc, năm 1967, phi công Nguyễn Văn Bảy được Nhà nước phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân – một trong những phần thưởng cao quý nhất dành cho người chiến sĩ trong thời chiến. Không dừng lại ở đó, ông còn là một trong bảy phi công Việt Nam được trao tặng Huân chương Hồ Chí Minh – phần thưởng danh giá bậc nhất của đất nước, dành cho những người có đóng góp đặc biệt lớn lao cho Tổ quốc.
Phi công Nguyễn Văn Bảy dành nhiều huân chương cao quý.
Ngoài ra, Nguyễn Văn Bảy còn được trao tặng nhiều huân, huy chương khác như:
Trong suốt quá trình công tác, ông giữ quân hàm Đại tá và từng đảm nhiệm chức vụ Phó Tham mưu trưởng Quân chủng Phòng không – Không quân, đóng góp nhiều cho công tác huấn luyện và xây dựng lực lượng phi công kế cận sau chiến tranh.
Tên tuổi và hình ảnh của ông đã được đưa vào nhiều tài liệu lịch sử, phim tư liệu và sách giáo khoa, trở thành biểu tượng mẫu mực của người lính cách mạng: tài năng, gan dạ, khiêm nhường và cống hiến trọn đời cho đất nước.
Đối với phi công Nguyễn Văn Bảy, con số 7 dường như gắn bó một cách kỳ lạ suốt cuộc đời một sợi chỉ đỏ âm thầm dệt nên số phận của người phi công huyền thoại.
Trước hết, ông bắn rơi 7 máy bay Mỹ – chiến công giúp ông ghi danh vào lịch sử không chiến Việt Nam. Không những thế, ông còn là thành viên của nhóm phi công tinh nhuệ nhất thời kỳ ấy, được mệnh danh là “Thất hổ MiG-17” – 7 người anh hùng làm nên những trận không chiến lẫy lừng, khiến không lực Mỹ phải khiếp sợ mỗi khi bay vào vùng trời miền Bắc.
Chính ông cũng từng chia sẻ:
“Tao tên Bảy, học bổ túc 7 ngày xong 7 lớp. Lái MiG-17, bắn rơi 7 máy bay Mỹ.
Được phong Anh hùng năm 1967. Đẻ con trai đầu lòng cũng năm 1967.
Năm 2017 bay qua Mỹ giao lưu phi công Việt – Mỹ.”
Những con số ấy cứ 7, rồi lại 7 – xuất hiện lặng lẽ trong từng dấu mốc quan trọng của đời ông. Nhiều người gọi đây là “con số định mệnh”, như thể ông được sinh ra để gắn bó với nó. Nhưng với phi công Nguyễn Văn Bảy, ông luôn xem đó chỉ là một cái duyên ngẫu nhiên, vui thì kể, còn chiến công và danh dự là thứ phải đổi bằng khổ luyện, gan dạ và lòng trung thành tuyệt đối với Tổ quốc.
Một trong những điều đặc biệt và cảm động nhất trong câu chuyện về phi công Nguyễn Văn Bảy không nằm ở những con số chiến tích, mà ở thái độ đầy tôn trọng của chính đối phương – những phi công Mỹ từng bị ông bắn hạ. Trong chiến tranh, kẻ địch là kẻ thù. Nhưng sau chiến tranh, khi súng đạn đã im tiếng và con người được nhìn nhau bằng con mắt đời thường, sự kính trọng giữa những người lính chân chính mới bộc lộ rõ ràng và sâu sắc.
Phi công Nguyễn Văn Bảy luôn được những phi công Mỹ dành cho sự tôn trọng đặc biệt.
Nhiều cựu binh và phi công Mỹ, sau khi chiến tranh kết thúc, đã tìm cách tra cứu hồ sơ, truy tìm danh tính người đã bắn hạ họ. Và khi biết đó là Nguyễn Văn Bảy – một phi công Việt Nam nổi tiếng với kỹ thuật điêu luyện, chiến đấu sòng phẳng, không đánh lén, không bắn sau lưng – họ không những không oán hận, mà còn mong được gặp mặt để thể hiện sự nể phục.
Sau năm 1975, phi công Nguyễn Văn Bảy từng giữ nhiều chức vụ trong Quân chủng Phòng không – Không quân, trong đó có chức Phó Tư lệnh. Nhưng ông từ chối thăng lên những vị trí cao hơn, và quyết định về hưu sớm.
Phi công Nguyễn Văn Bảy trở về quê nhà Đồng Tháp sống những ngày tháng bình yên.
Người ta hỏi ông vì sao, ông chỉ cười: “Tôi là nông dân đi đánh giặc, giờ đất nước yên bình, tôi lại về làm nông.” Ông trở về quê nhà ở Lai Vung (Đồng Tháp), sống cuộc đời bình dị, làm vườn, nuôi cá, trồng rau, hòa mình vào cuộc sống của bà con quê hương. Không xe sang, không biệt thự, không tham vọng quyền lực – điều này khiến nhiều người càng thêm kính trọng ông.
Dù là anh hùng của lịch sử nhưng Nguyễn Văn Bảy không màng ánh hào quang và vật chất. Ông không nhận mình là “huyền thoại” mà chỉ nói đơn giản: “Tôi chỉ làm nhiệm vụ như bao người lính khác”. Khi có người ngỏ ý viết tiểu sử, làm phim về ông, ông thường gợi ý: “Viết cả những người đồng đội tôi nữa. Một mình tôi không thể chiến thắng nếu không có họ.”
Nhiều người từng đến thăm ông ở Lai Vung đều chung một cảm nhận: một con người mộc mạc, chân thành, cười hiền và nói chuyện như một ông lão nông dân thực thụ. Ông từ chối mọi đặc quyền dành cho mình, sống thanh đạm và vui vẻ trong ngôi nhà nhỏ, bên vườn cây và hồ cá. Ông mất ngày 22/9/2019, để lại niềm tiếc thương trong lòng đồng đội, nhân dân và cả những người từng đối đầu với ông trên chiến trường.
Hỗ trợ
Công ty Cổ phần Sách điện tử Waka - Tầng 6, Tháp văn phòng quốc tế Hòa Bình, số 106 đường
Hoàng Quốc Việt, Phường Nghĩa Đô, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
ĐKKD số 0108796796 do SKHĐT TP Hà Nội cấp ngày 24/06/2019
Giấy xác nhận Đăng ký hoạt
động phát hành xuất bản phẩm điện tử số 8132/XN-CXBIPH do Cục Xuất bản, In và Phát hành cấp
ngày 31/12/2019
Giấy chứng nhận Đăng ký cung cấp dịch vụ nội dung thông tin trên mạng Viễn thông di động số
19/GCN-DĐ do Cục Phát thanh, truyền hình và thông tin điện tử ký ngày 11/03/2020
Số VPGD: 024.73086566 | Số CSKH: 1900545482 nhánh 5 | Hotline: 0877736289