Văn án |
"Kiếp trước, người đàn ông này vì cứu cô mà chết ngay trước mắt cô.
An Cẩm sống lại vào ngay tối hôm kết hôn với anh.
Trong nháy mắt, bao nhiêu bi thương ùa đến, cô nhớ mình đánh người ta đến mức nằm viện, bị người đàn ông đó giam cầm ba năm trời...
Sau khi sống lại, điều đầu tiên An Cẩm làm chính là bám lấy ""ô dù"" vĩ đại này.
Dưới ánh đèn sáng rõ, người đẹp yêu kiều mềm mại, thanh âm nũng nịu, ngọt lịm làm tim anh rộn ràng; từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài đều đúng gu của anh. Sắc mặt anh âm trầm, không tự chủ được mà liếm môi, cúi đầu nhìn dáng vẻ rưng rưng nước mắt của cô.
M* nó chứ, thật là đẹp!" |